0
Your Cart

♡ Nhạc Việt 05.2018 ♡

Chào các bạn!

Lúc còn học THCS, cứ bài nào hon hót của V.Pop mới ra là mình biết gần hết. Giờ lên Đại học, do tham việc, thời gian nghe nhạc cũng chẳng có nữa mà loại nhạc mình nghe cũng thay đổi, đấy là chưa kể đi sau thời đại tầm một tháng là ít… (hay còn gọi là “tối cổ”).

Từ chối trách nhiệm: Tất nhiên mỗi người đều có goût nghe nhạc khác nhau…

Gần đây, người người nhà nhà hát nhạc Anh Mr. Siro (đúng nghĩa đen là nhạc Anh Mr. Siro khắp mọi nơi, từ “Đừng ai nhắc về anh ấy” rồi “Em gái mưa” đến “Sống xa anh chẳng dễ dàng”). Lần đầu tiên mình nghe nhạc Anh Mr. Siro là bài “Lắng nghe nước mắt”, nghe hết một buổi chiều là chán. Thiệt tình, mình thấy phần nhạc của hầu hết các bài của Anh Mr. Siro thật sự không có gì đặc sắc (thậm chí nếu không muốn nói quá xá là chán), có phần lời chắc là hợp tâm trạng nhiều người nên thành ra phổ biến. Khi mình thích một bài nào đó, mình sẽ nghe đi nghe lại từ tuần này sang tuần khác, và chỉ có một bài duy nhất của Anh Mr. Siro làm được điều đó cho đến hiện tại là “Không cần thêm một ai nữa”. Bài này Anh Mr. Siro mà không hát chắc hiếm ai biết nó là của anh, vì phong cách không giống.

Dạo này đang nổi bài “Đừng như thói quen” do Anh Dương Khắc Linh viết, Anh Jaykii và Chị Sara Lưu hát. Nếu là ngày xưa thì chắc mình cũng sẽ thích bài này lắm, nhưng giai điệu của nó đã đi vào lối mòn nhạc pop ballad Việt rồi nên bạn cùng phòng của mình dù có nghe cả ngày thì cũng không thấm nổi vào mình nữa.

Lúc đang viết bài này là lúc mình đang nghe “Ai khóc nỗi đau này” do Anh Đức Trí viết và Chị Bảo Anh hát. Giữa dòng xu hướng Anh Mr. Siro rồi nhạc ballad nhàm không thể tả thì nhạc Anh Trí lại tách biệt ra hẳn vể đẳng cấp, có được sự cân bằng giữa chính thống và không mất đi tính giải trí. Bên cạnh đấy, các ca sĩ khi thu âm nhạc của Anh là thu oneshot, chưa được là thu lại từ đầu, không như nhiều bài khác thu nối câu. Anh Trí đối với mình vẫn luôn là bảo chứng cho nhạc hay, ca từ đẹp. Ngoài ra, mình khá thích nhiều bài hát của Anh Trịnh Thăng Bình, sau này mới hoá ra Anh đã từng là học trò của Anh Trí.

Nhắc về Anh Trí thì mình lại tia dòng suy nghĩ của mình qua Anh Dương Cầm. Thật lòng thì nhạc Anh Cầm nếu tách giai điệu + lời ra thì nó vẫn luôn đảm bảo được tính hàn lâm. Tuy nhiên, bản phối nhạc anh thường không giải trí lắm nhưng theo thời gian nghe càng nhiều càng thấm. Ví dụ như, mình đã nghe siêu nhiều phiên bản “Trả lại cho em” mà rốt cuộc chỉ nghe được bản của Chị Văn Mai Hương, Anh Cầm và hai bé Bảo An, Gia Khiêm trình bày, còn bản phối được Anh Đông Hùng hay Chị Dương Hoàng Yến hát thì rất là… không bắt tai. Bản phối của Background Band thì đã 7 năm rồi, nên nó cũng không còn đủ phù hợp để tai mình có thể bắt nữa. Cơ mà, sau Sao Đại Chiến thì Anh Cầm phối dễ nghe hơn hẳn.

Mình không nghe nhạc Chị Yến bao giờ, cho đến khi Chị song ca cùng Anh Bùi Anh Tuấn. Giọng Chị đẹp cực. Qua Sao Đại Chiến, cách Chị nói chuyện làm mình ít thích Chị đi. Đến khi xem bản “Trả lại cho em” trên kênh Youtube của Chị, đọc bình luận do Chị viết thì mình xin cáo từ với nhạc của Chị từ đây nhé.

Bây giờ ai cũng làm ca sĩ nên càng ngày mình càng kén chọn hơn. Khi tự nhiên mọi thứ xung quanh thay đổi, ta lại càng có xu hướng tìm về những điều quen thuộc. Mình đã cố gắng mở lòng với những bài như “Tuý âm”, “Người âm phủ” hay “Em ngày xưa khác rồi” nhưng vẫn không thể cảm trong khi dân tình thì ầm trời. Nghe bản thu “Em ngày xưa khác rồi” mà vẫn không hiểu tại sao Chị Hiền Hồ lại có thể đi sâu trong chương trình có mô típ như The Voice. Người trẻ hát trực tiếp, ngoài Chị Hương Tràm, Anh Tuấn và Chị Võ Hạ Trâm, ta còn tìm được bao nhiêu người nữa nhỉ?

P.S.: Ý tiêu đề của mình là bài viết vào tháng 5 chứ không phải nói về nhạc trong tháng 5 🙂

07.05.2018

Nếu bạn có điều kiện và yêu thích bài viết này, bạn có thể ủng hộ blog để mình tiếp tục duy trì phát triển chất lượng nội dung.

Bình luận